Tô đang nổi, Tổng đang chìm. Bàn cờ chính trị Việt Nam rối như “nồi canh hẹ”!

Độc đảng cai trị quốc gia, tự ra luật pháp để trị dân, tự ra Đảng luật để trị lẫn nhau trong Đảng. Vì không có các nhánh quyền lực độc lập, kiểm soát chéo lẫn nhau, để nhà nước vận hành đúng hướng pháp quyền, nên luật pháp bị chà đạp trắng trợn. Mà một khi luật pháp đã bị chà đạp, thì Đảng luật cũng chẳng thoát, kẻ mạnh sẽ ngang nhiên áp đặt luật lệ.

Điều đáng nói là, ở chế độ này, có kẻ nắm quyền lực có thể vẽ ra luật mới, để lách luật cũ. Ví như ông Trọng, vẽ ra quy định về “suất đặc biệt”, để vô hiệu hóa luật của Đảng, mà chỉ vô hiệu hóa cho một mình ông cùng với số ít người trong nhóm “Tứ trụ”. Người dân gọi một cách mỉa mai là, “mọi người điều bình đẳng trước pháp luật, trừ tao”.

Khi ông Trọng là người mạnh nhất, thì ông bắt kẻ yếu theo luật, trừ ông. Tương tự, khi Tô Lâm ngoi lên, dùng bộ máy công an khổng lồ làm vũ khí, và dần dần trở thành kẻ mạnh, thách thức cả thế lực của Tổng Trọng.

Trước đây, ông Trọng đặt ra luật mới, để lách qua luật cũ, thì nay, Tô Lâm không cần, Tô Lâm bỏ qua quy trình, cho hốt củi một cách bất ngờ, để khai thác thông tin. Vì cùng là quan chức, nên Tô Lâm biết rằng, chỉ cần ông cho bắt bất kỳ ai, rồi khai thác thông tin, thì cũng đều lòi ra vết đen. Từ đó, Tô Lâm triệt phá hàng loạt nhóm lợi ích, mà không cần phải thông qua quy trình theo quy định của ông Tổng.

Trước đây, khi ông Trọng còn mạnh, ông vừa có trong tay Ban Bí thư, vừa có Bộ Công an. Nhưng giờ đây, ông Tổng đã mất quyền kiểm soát Bộ Công an, đồng thời, Ban Bí thư cũng bị Tô Lâm tấn công, gây tổn thương nghiêm trọng. Từ thế muốn đánh ai là đánh, giờ ông Tổng phải rơi vào thế phòng thủ trước Tô Lâm.

Sức mạnh chính trị của Tổng Trọng đang suy yếu tỷ lệ thuận theo mức độ sức khỏe của chính ông. Ở tuổi 80, với sức khỏe suy yếu, sức mạnh chính trị suy giảm, thì thời của Nguyễn Phú Trọng đang đi đến điểm kết thúc. Trong khi đó, với vị trí Chủ tịch nước kiêm Bộ trưởng Bộ Công an, ông Tô Lâm là ngôi sao chính trị đang lên. Với vũ khí vẫn còn giữ chắc trong tay, Tô Lâm có thể đánh cho gục bất cứ ai, nếu còn trái ý.

Sáng 20/5, Quốc hội khai mạc phiên họp lần thứ 7, nhưng ông Trọng không xuất hiện. Đây là dấu hiệu cho thấy, sức khỏe của ông không được tốt. Ông đã phải rất cố gắng để có mặt tại Hội nghị Trung ương 9, và giờ đây, liệu ông còn đủ sức để chèo chống đến bao lâu?

Với tình trạng sức khỏe như thế này, việc Tổng Trọng có thể lết đến hết nhiệm kỳ, có thể còn khó khăn, chứ nói gì đến nhiệm kỳ thứ 4?

Giả sử ông Trọng đủ sức gắng gượng để ngồi đến nhiệm kỳ thứ 4, thì ông có thể gượng được bao nhiêu ngày? Và trong cảnh ngày tàn không còn xa, Tô Lâm thì chực chờ sẵn để cướp lấy vị trí của ông, đồng thời loại bỏ bất kỳ ai có thể đến gần. Hiện nay, với Bộ Công an trong tay, Tô Lâm hoàn toàn có khả năng để làm như vậy.

Có thể nói, bàn cờ chính trị Việt Nam giờ đây “rối như nồi canh hẹ”, Tô Lâm vừa làm sếp, vừa làm lính đối với Thủ tướng. Dư luận hết lấy tiền lệ, rồi đến lấy Hiến pháp để so sánh, thì quả thật, trường hợp của Tô Lâm không tuân theo một trật tự nào. Đây chẳng phải là dấu hiệu của thời kỳ hỗn loạn ở thượng tầng chính trị sao?

Tuy Đảng Cộng sản vẫn luôn hành động không theo luật lệ, nhưng trong thời kỳ ông Trọng cầm quyền, vẫn có những quy trình nhất định. Còn khi Tô Lâm nổi lên, thì chẳng còn luật lệ nào, quy trình nào được tôn trọng, dù đó là Đảng luật.

Giờ đây, Tô Lâm cứ một mông 2 ghế không tuân thủ Hiến pháp, thì đã sao, ai làm gì được ông ta?

Rồi cuộc đời của ông Nguyễn Phú Trọng cũng sẽ tàn, trong một tương lai không xa. Và nếu không ai triệt hạ được Tô Lâm, thì ông này sẽ trở thành “trùm Đảng” trong thời gian tới. Lúc ấy, sẽ bắt đầu một thời kỳ đen tối – thời kỳ khủng bố đối với toàn dân, cũng như toàn Đảng.

Tô Lâm bị căm ghét ngay cả trong Đảng, và đấy là mầm loạn lớn, chỉ đợi ngày bùng nổ.

 

Hoàng Phúc – Thoibao.de