Bỏ mặc dân cùng kiệt! Quan đảng tranh nhau kiếm bạc tỷ

Ngày 8/1, trên trang Facebook cá nhân của nhà giáo Lâm Bình Duy Nhiên có bài bình luận “Tiền tỷ!”.

Bài viết bình luận việc cán bộ, công chức, quan chức Việt Nam đều có tiền tỷ, trong bối cảnh khốn khó của người dân. Sự “kiếm chác” này là phổ biến, từ cán bộ phường cho đến những quan chức cấp cao nhất của nhà nước – cấp Chính phủ. Họ kiếm tiền bằng mọi cách, mọi mánh khoé, mọi thủ đoạn.

Thoibao.de giới thiệu bài viết này đến quý khán thính giả, nội dung như sau:

Công nhận các quan chức, cán bộ Cộng sản/ đầy tớ nhân dân, giờ nhiều tiền tỷ thật!

Nên mới có chuyện nộp tiền tỷ để “khắc phục hậu quả”, nhằm thoát khỏi, hoặc chịu những bản án nhẹ nhàng, hay không bị cảnh tù tội.

Lương bổng thì có bao nhiêu nhưng cứ tiền tỷ đút túi. Từ quan chức, cán bộ, đại biểu, hay công an các cấp, ai cũng tích lũy hàng tỷ, hàng chục tỷ, thậm chí hàng trăm tỷ. Chưa kể mua bán bất động sản hay đất đai, những người này mau chóng trở thành những kẻ giàu có, đại gia và có cả quyền lực trong xã hội, trong mọi cấp độ của xã hội,…

Hầu như ai cũng có con cái đi du học, dĩ nhiên phải là ở các nước tư bản, đứng đầu là Mỹ. Hàng ngày thì miệt thị, chê bai hay lên án bọn tư bản bóc lột, nhưng vẫn không ngần ngại gửi con sang các xứ “giãy chết” ấy để học tập. Thậm chí, không ít kẻ mua luôn nhà cửa tại các quốc gia từng một thời là kẻ thù, để kinh doanh bất động sản.

Những anh cảnh sát khu vực, phường nhưng vẫn có tiền tỷ để đưa con đi du học.

Và cũng chính các anh ấy, hàng ngày theo dõi, uy hiếp và khủng bố gia đình của các “thành phần phản động”. Thử hỏi lương của các anh là bao nhiêu để có thể gửi con cái sang Mỹ, Úc, Canada hay Âu châu?

Chắc chắn, cái thể chế của các anh đã ưu ái và tạo điều kiện cho các anh “kiếm thêm”.

Kiếm thêm và làm giàu trên nỗi đau của người dân!

Chống tham nhũng là chủ trương chính đáng nhưng trong một thể chế mà những thành phần được chế độ ưu ái lại chính là những kẻ ăn hối lộ, tham nhũng nhiều nhất thì coi như chống một cách vô tội vạ.

Chẳng lẽ bỏ tù tất cả mọi quan chức các cấp? Nếu thế thì còn mấy ai để lãnh đạo đất nước nữa?

Đâu thể nào để “bọn phản động” ra tham gia chính trường.

Cho nên, chống cho có, nhất là đánh phá và khởi tố các thế lực trong nội bộ Đảng! Tranh giành quyền lực và ảnh hưởng chính trị mới chính là những cuộc đấu đá mang tên chống tham nhũng.

Cứ xem vụ đại án Việt Á chấn động dư luận với việc xét xử 2 cựu Bộ trưởng và 36 bị can mới thấy nếu không có đấu đá nội bộ thì chưa hẳn vụ án được phơi bày ra ánh sáng.

Sự khốn nạn tột cùng của cuộc đấu đá chính là nét mặt cười hớn hở, ngông nghênh của Phan Quốc Việt trong phiên toà. Hay sự thách thức, không hề hối hận của những kẻ khác. Tất cả họ đều là những quan chức hay những kẻ được chế độ hay các thế lực chính trị nâng đỡ và ưu ái.

Họ thừa biết, có bị kết án thì chuyện đi tù của họ cũng hoàn toàn khác hẳn cuộc đời tù tội của người dân.

Hay để giảm tội, gia đình trả tiền tỷ lại cho…nhà nước.

Và tiền bẩn lại tiếp tục rơi vào tay…bẩn của những quan chức, cán bộ khác!

Đó là cái khốn nạn của chuyện chống tham nhũng, của bọn tham nhũng tại Việt Nam.

Chống thì cứ chống, mạnh ai nấy sống, cứ tiếp tục vơ vét, làm giàu và làm giàu

…mặc kệ xã hội đầy bất công và nhiễu nhương!

Ý Nhi – thoibao.de

8.1.2024