Con đường của Đảng đang đi là con đường dẫn đến thất bại

Link Video: https://youtu.be/NmfvitFAFIM

Ngày 5/8, một trang truyền thông quốc tế có bài bình luận về Quy định 114, một quy định về kiểm soát quyền lực, phòng và chống tham nhũng của Đảng Cộng sản Việt Nam.

Theo đó, Quy định 114 do Trường trực Ban bí thư Trương Thị Mai ký ban hành, thay cho Quy định 205, thì cũng giống như “19 điều cấm kỵ” thay cho “10 điều đảng viên không được làm”.

Tác giả bài viết nhận xét, “Chiếc xe đò” chở Đảng Cộng sản Việt Nam đang lao dốc, và Ban Bí thư sợ xe “đứt phanh” lao xuống vực, bèn lấy “Quy định 114” như cái “chèn bánh” để cứu vãn tình thế.

Tác giả nêu vấn đề, tại sao trước nay, Đảng dùng đủ các loại “chèn” mà đều thất bại? Có phải tại các lực lượng thờ địch, thân địch, phá hoại các chủ trương này của Đảng? Tại sao Thường trực Ban Bí thư Trần Quốc Vượng trước đây lại nói: “Sụp đổ hay không cũng do mình thôi, chẳng phải do kẻ thù đâu”.

Tác giả cho rằng, quyết tâm “tôn thờ chủ nghĩa” của Đảng đã mất tác dụng, mất thiêng rồi. Đúng là nếu chữa triệt để thì có thể mất Đảng. Nhưng đấy chỉ là mất “tính toàn trị”, tính “công an trị” mà thôi… Còn dân tộc thì lúc nào cũng trường tồn; không chỉ bền vững, mà còn rạng rỡ hơn xưa.

Tác giả nhắc đến các nước Xã hội chủ nghĩa Đông Âu (cũ) và hiện thực của họ ngày nay. Khi chính quyền do dân quyết định, dân chọn ra rồi, thì chính quyền ấy sẽ tồn tại cùng với nhân dân. Còn ngược lại, cơ cấu vào chính quyền những nhân sự chỉ biết “cướp của công thành của ông”, cướp quyền lực của nhân dân thành quyền lực của riêng mình, áp đặt ý nguyện của chính quyền, bắt nhân dân phải theo, vì quyền lợi của chính quyền, mà đi ngược lại quyền lợi của nhân dân, thì sớm muộn nhân dân cũng sẽ lật đổ chính quyền.

Tác giả dẫn 3 kiến nghị của Tiến sĩ Nguyễn Ngọc Chu, để “làm tốt” nhân sự:

  1. Không cơ cấu vào chính quyền những kẻ “cơ hội, chạy chức, chạy quyền, tham nhũng, tiêu cực, lợi ích nhóm”.
  2. Không cơ cấu vào chính quyền những kẻ hô hào bảo vệ chế độ bằng tuyên truyền miệng, giáo điều mù quáng, ôm lấy tín điều cũ mà không chịu nhìn thấy sự vận động thực tiễn.
  3. Càng không thể cơ cấu vào chính quyền những kẻ say máu bạo lực, tâm can chỉ chú trọng vào diễn tập đàn áp, bỏ tù, mà không dồn nghĩ đến các kế sách làm cho dân giàu nước mạnh.
Hình: Bài bình luận về Quy định 114 trên VOA

Thật ra, theo tác giả, “kinh tế thị trường”, “nhà nước pháp quyền” và “quản trị tốt” là “tam vị nhất thể” cho một chính phủ của dân, do dân và vì dân.

Muốn nghiên cứu để kiến tạo một chính quyền hiệu quả, có cả núi sách. Trước mắt, Đảng chỉ cần “bấm cái huyệt trọng yếu nhất” trên cơ thể, thì toàn bộ “lục phủ ngũ tạng” sẽ chuyển động theo hướng tích cực. Cái huyệt này thật ra không phải Đảng không biết, nhưng lâu ngày Đảng cố tình “quên”. Đó là thật sự coi người dân là chủ nhân ông của đất nước.

Tác giả phân tích, không xác định được ai là chủ nhân đất nước, thì suốt đời, Đảng phải nói dối dân. Mà cái kim lâu ngày trong bọc cũng phải lòi ra. Dân biết, người ta coi thường Đảng. Không có dân chủ thì không hiểu được vai trò quan trọng của đối lập và phản biện. Đó là cách để sinh tồn và phát triển của bất cứ đảng chính trị nào muốn tiến bộ và phụng sự dân tộc. Ý kiến của đối lập chính là con đường để đi tới hòa giải và tương lai. Mọi đảng độc tài đều sợ dân chủ. Đảng từ dân tộc quyết không sợ!

Xu thế “chạy” nay được chính Đảng Cộng sản ví như căn bệnh nan y tồn tại ở cán bộ đảng viên, gây bức xúc trong nhân dân, làm giảm uy tín, giảm lòng tin của nhân dân đối với Đảng và chính quyền. Đây là một trong những nguyên nhân chính gây ra sự tha hóa quyền lực trong bộ máy công quyền.

Chẩn được bệnh rồi thì còn cần phải đào sâu hơn nữa. Và quan trọng là phải “bốc đúng bài thuốc” và phải là “thuốc đắng” thì mới “dã tật”.

Tác giả kết luận, Con đường hiện nay Đảng Cộng sản Việt Nam đang đi, là con đường dẫn tới thất bại. Mọi biện pháp ngăn chặn chỉ như những “cái chèn” đối với cỗ xe đang lao dốc!

Thu Phương

>>> Đến khi xử lượt về, phần 4 án chung thân sẽ chảy vào miệng ai?

>>> Tiền như núi, Bộ Công an lập thêm hội nhóm để rút rỉa!

>>> Cử nhân Xã Hội Chủ Nghĩa và culi “tư bản bóc lột”, bên nào có giá, bên nào “như bèo”?

>>> Phan Công Khanh, từ hotboy lý tưởng đến một gã lừa đảo để ăn có tiền ăn chơi!

EU: Không gian nhân quyền tại Việt Nam bị thu hẹp