Ngày 5/1/2024, Facebook cá nhân của nhà giáo, nhà thơ Thái Hạo có bài, “Nếu luật pháp không nghiêm minh thì tất yếu sẽ loạn”.
Nhà thơ nêu thắc mắc: Vì sao ông Thích Trúc Thái Minh bị kỷ luật? Vì sao ông này phải sám hối?
Thích Trúc Thái Minh phạm vào tội lỗi gì? Nếu vì tổ chức hoạt động trưng bày trái quy định thì chủ yếu là vi phạm pháp luật, mà vi phạm pháp luật thì phải bị chế tài theo luật nhà nước, chứ sao lại chỉ bị Giáo hội kỷ luật và chỉ “sám hối”?
Rốt cuộc, cái cọng ngọ nguậy kia là gì, có đúng là “xá lợi tóc Phật” như ông Thích Trúc Thái Minh tuyên truyền không? Hoặc ít nhất, nó có đúng là một trong tám “sợi tóc xá lợi” thuộc quốc bảo của Myanmar không, hay ông Thích Trúc Thái Minh mua ở một cửa hàng kinh doanh đồ thờ, được gọi là “bảo tàng xá lợi”? Điều này, nhà chức trách hoàn toàn có thể làm sáng tỏ trong một nốt nhạc.
Nhà thơ cho rằng, nếu nó là giả mạo, không đúng như lời tuyên truyền, lại thêm sự hợp tác với người nước ngoài để lừa dối Phật tử, thì phải chịu trách nhiệm thế nào trước pháp luật?
Có hay không sự lừa dối để trục lợi? Và những người bị thiệt hại về vật chất lẫn tinh thần sẽ phải được trả lại công bằng như thế nào?
Việc bên Giáo hội thì chiếu theo giáo luật, việc xã hội thì chiếu theo pháp luật, không thể qua loa chiếu lệ cho xong chuyện.
Nhà thơ tiếp tục đặt vấn đề: Sau khi nhận lỗi (không biết lỗi gì!), ông Thích Trúc Thái Minh sẽ nói gì với Phật tử chùa Ba Vàng? Hay ông lại nói như các đệ tử của ông đang lang thang “tác chiến” trên khắp các mặt trận, rằng, những kẻ kỷ luật và phê phán ông là vô minh và phải chịu quả báo? Ông sẽ tiếp tục tuyên truyền, bơm thổi gì vào đầu óc tín đồ?
Nhà thơ nhấn mạnh, đây không phải lần đầu tiên ông Thích Trúc Thái Minh vi phạm và bị xử lý. Với tư cách là một tu sĩ Phật giáo, trụ trì một ngôi chùa lớn, nếu cứ vi phạm hết lần này đến lần khác và chỉ bị phạt một cách hời hợt như thế, xin hỏi, trách nhiệm của Giáo hội đã đầy đủ chưa và ông Thích Trúc Thái Minh có xứng đáng đứng trong tăng đoàn nữa không?
Nhà thơ kết luận: Luật (cả giáo luật và pháp luật), nếu không NGHIÊM MINH thì loạn là tất yếu, không gì cứu vãn được.
Cùng một đề tài, ngày 5/1, nhà báo Lưu Trọng Văn viết trên trang cá nhân của mình về “Vài điều liên quan chùa Ba Vàng”.
Nhà báo dẫn nguồn tin từ báo Thanh Niên, theo đó, tại cuộc họp để kỷ luật sư Thái Minh của Giáo hội Phật giáo, sư Thái Minh đã đến và vẫn tiếp tục khẳng định không gian dối, nhưng vì làm ảnh hưởng đến Giáo hội nên xin được sám hối. Giáo hội cũng chấp nhận lời sám hối này.
Nhà báo đặt câu hỏi: Một khi, sư trụ trì chùa Ba Vàng không công nhận có sự lừa đảo, dối trá, tức là “xá lợi tóc Phật” là đúng của Phật, thì việc gì ông phải xin lỗi Giáo hội và sám hối?
Nhà báo nhận xét, lần đầu mắc tội, phải “sám hối”, trụ trì chùa Ba Vàng bị cách tất cả các chức danh giá trong Giáo hội, chỉ còn chức “trụ trì chùa Ba Vàng” nơi ông luôn được các tín đồ của mình tôn vinh như Phật sống.
Lần “sám hối” thứ hai này, ai ai cũng nghĩ, ông sẽ bị cách luôn chức “trụ trì chùa Ba Vàng”, thì kết quả kỷ luật của Giáo hội Phật giáo Việt Nam nhẹ hều, cứ như đùa: Không được tổ chức sự kiện quốc tế trong một năm.
Tác giả đặt nghi vấn: Tại sao cái chức “trụ trì chùa Ba Vàng” lại khó bị đụng đến vậy? Vậy kỷ luật vừa nêu đã là kỷ luật cuối cùng chưa, khi Ban Giám luật thuộc Hội đồng Chứng minh mà Đức Pháp chủ Thích Trí Quảng – người ở cương vị cao nhất của Giáo hội Phật giáo Việt Nam, chưa ra tay.
Nhà báo cho rằng, vấn đề của chùa Ba Vàng không còn là chuyện riêng của Giáo hội nữa, nếu nó có khuất tất liên quan đến pháp luật.
Hoàng Anh – thoibao.de
5.1.2024